VỊ CỨU TINH TRONG BÓNG TỐI


[CÁNH CỬA THÉP MỞ RA – BÊN TRONG PHÒNG THÍ NGHIỆM BÍ MẬT]

Cánh cửa thép mở ra để lộ một không gian rộng lớn, tràn ngập ánh sáng xanh lạnh lẽo. Đó là một phòng thí nghiệm tối tân, hoàn toàn trái ngược với con đường hầm cũ kỹ phía sau. Trên các bàn thí nghiệm, những lọ thủy tinh chứa các mẫu vật kỳ dị – từ những khối chất lỏng đen ngòm đang cuộn trào đến những bóng ma bị nhốt trong lồng năng lượng.

Đứng giữa căn phòng là một phụ nữ trung niên mặc áo blouse trắng, khuôn mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi và căng thẳng. Trong tay bà ta cầm một thiết bị hình cầu bằng kim loại, đang tỏa ra thứ ánh sáng xanh vừa thu hút con ma.

“Giáo sư Dương?” – Đan lên tiếng, nhận ra khuôn mặt từ những tài liệu Khoa thu thập được.

Giáo sư Dương thở dài, đặt thiết bị xuống bàn. “Các người không nên tới đây. Đây là địa ngục trần gian.”

“Chúng tôi đến để tìm sự thật.” – Đan bước vào phòng, mắt cảnh giác quan sát xung quanh. “Và tại sao bà lại cứu chúng tôi?”

“Bởi vì tôi không thể tiếp tục đứng nhìn những tội ác này nữa.” – Giọng bà run lên. “Họ Đỗ đã biến nghiên cứu về linh hồn của tôi thành một cỗ máy giết người. Những ‘tình nguyện viên’… họ toàn là những người vô gia cư, những kẻ bất đồng chính kiến bị bắt cóc.”

Bà chỉ tay về phía một cỗ máy lớn ở cuối phòng. Trong đó, một linh hồn đang bị kẹt lại, mặt biến dạng trong đau đớn. “Họ đang cố gắng tạo ra những vệ sĩ ma – những linh hồn bị tra tấn đến mức trở nên hung dữ và hoàn toàn tuân lệnh.”

Đan nhìn thấy cảnh tượng đó, lòng đầy phẫn nộ. “Bà có bằng chứng gì không?”

“Tôi có tất cả.” – Giáo sư Dương mở một ngăn kéo bí mật, lấy ra một ổ cứng. “Mọi thí nghiệm, mọi cái chết, mọi chỉ thị từ họ Đỗ – tất cả đều ở đây.”

CREEK

Một âm thanh vang lên từ cửa sau. Giáo sư Dương bỗng trắng bệch.

“Quá muộn rồi.” – Bà thì thầm. “Họ đã phát hiện ra chúng ta.”

Cánh cửu chính của phòng thí nghiệm bật mở. Một nhóm vệ sĩ áo đen xông vào, súng lăm lăm nhắm về phía Đan và giáo sư Dương. Đứng sau cùng là Đỗ Trường Phú – con trai cả của gia tộc, khuôn mặt lạnh lùng.

“Giáo sư Dương,” – hắn nói bằng giọng điệu đầy vẻ thất vọng. “Tôi tưởng chúng ta đã có một thỏa thuận.”