Mạnh (Chủ Quản), với hào quang xanh lục nhạt bao quanh, nhìn thẳng vào Đan (Lâm Vĩnh giả). Tay hắn cầm con dao găm dính máu của Quyền Vương.
Mạnh: “Ngươi đã thắng cược, Lâm Vĩnh. Giờ ngươi phải hoàn tất nghi lễ. Hãy đưa cho ta vật mà ngươi khao khát nhất để chứng minh sự trung thành với nơi này, và ta sẽ đưa ngươi vào Tầng Tối Mật.”
Thao Túng Cảm Xúc: Cùng lúc đó, làn sóng “Họa Sư Ý Chí” của Mạnh đánh mạnh vào Đan. Mạnh đang cố gắng kích hoạt nỗi sợ mất mát địa vị và lòng tham lam vật chất của Đan, khiến hắn tự nguyện hiến dâng.
Mạnh (thì thầm): “Một kẻ như ngươi, Lâm Vĩnh, coi trọng thứ gì nhất? Quyền lực? Thời gian? Hay Khả năng kiếm tiền? Hãy dâng hiến thứ đại diện cho giá trị đó. Ta muốn thấy một phần cơ thể mang tính biểu tượng, hoặc một vật gắn liền vĩnh viễn với nó!”
Đan cảm nhận thấy Búp Bê Len đang rung lên trong túi áo. Hắn không thể dâng hiến nó. Hắn phải nghĩ ra một biểu tượng hy sinh để thỏa mãn sự khao khát máu me và địa vị của Mạnh.
Đan nhìn xuống cổ tay trái của mình. Chiếc đồng hồ xa xỉ, mạ bạch kim – một biểu tượng của quyền lực và sự xa xỉ trong vỏ bọc Lâm Vĩnh.
Đan (cười khẩy, giọng đầy khinh miệt): “Ngươi nghĩ ta là những kẻ ngu xuẩn kia sao, Mạnh? Cắt ngón tay? Tai? Đó là cái giá của những kẻ phá sản. Ta là Lâm Vĩnh. Thứ quý giá nhất của ta là Khả Năng Kiểm Soát Thời Gian và Tài Sản.”
Đan dùng tay phải tháo chiếc đồng hồ ra. Hắn đặt nó lên bệ đá. Hắn không dừng lại ở đó.
Hắn nhìn thẳng vào mắt Mạnh, rút ra một con dao gọt trái cây nhỏ từ trong áo (được Quân chuẩn bị trước), và rạch một đường sâu vào mu bàn tay đeo đồng hồ.
Máu tươi chảy ra, thấm đẫm vào chiếc đồng hồ và nhỏ xuống sàn.
Đan: “Đây. Thời gian của ta, Máu của ta, và sự Cam Kết của một kẻ chỉ quan tâm đến lợi nhuận. Ta dâng hiến sự kiêu ngạo, thứ khiến ta nghĩ ta có thể kiểm soát được cả thời gian. Ngươi đã có cái ngươi muốn, Mạnh. Giờ thì dẫn ta đến Cánh Cổng.”
Hành động này là một đòn tâm lý hoàn hảo:
• Thỏa mãn Nghi Thức: Máu và sự đau đớn thể xác đã được hiến tế, đáp ứng yêu cầu về một sự hy sinh gắn liền với cơ thể.
• Giữ Vỏ Bọc: Dâng hiến Chiếc Đồng Hồ (Biểu tượng Thời Gian/Địa vị) phù hợp với tính cách của một nhà tài phiệt tham lam.
• Thao Túng Ngược: Hành động quyết đoán và tàn bạo này khiến Mạnh phải tin rằng Lâm Vĩnh là một kẻ Thượng Lưu Đọa Lạc đích thực, sẵn sàng làm mọi thứ để đạt được mục tiêu.
Mạnh sững lại trong giây lát. “Họa Sư Ý Chí” của hắn bị hành động vượt quá giới hạn này làm cho choáng váng. Hắn đã khuếch đại sự tham lam, nhưng lại nhận được sự tàn nhẫn và quyết đoán.
Mạnh (lấy lại vẻ tự mãn): “Ấn tượng đấy, Lâm Vĩnh. Ngươi là kẻ thú vị nhất đêm nay.”
Mạnh cầm chiếc đồng hồ dính máu lên, đặt vào một cái hộp đen. Lớp hào quang xanh lục nhạt xung quanh hắn dường như hấp thụ một phần năng lượng từ máu của Đan.
Mạnh: “Đi theo ta. Ngươi đã trả cái giá. Giờ, ngươi sẽ được chiêm ngưỡng nơi mà tất cả Quyền lực và Oán Hận này được sản sinh.”
Mạnh quay người, tiến về một cánh cửa thép được giấu kín sau bức tường bằng kính mờ, dẫn xuống Tầng Tối Mật – nơi cất giữ Cánh Cổng Năng Lượng (Nền Tảng Khởi Nguyên).