Category: Uncategorized

  • MỘT THẾ GIỚI BÊN TRONG NGĂN BÀN

    Ai cũng có một nơi để cất giấu những điều không tiện nói ra. Với nó, nơi ấy là… ngăn bàn học. Không to, không rộng, không có khóa. Chỉ là một hộc gỗ vuông vức, nằm yên dưới mặt bàn đã trầy xước vì năm tháng. Nhưng với nó, đó là cả một thế…

  • NHỮNG TRANG NHẬT KÝ ĐỎ

    Nó có một cuốn sổ. Bìa màu đỏ. Không phải thứ đỏ rực rỡ, đỏ gắt của cờ lễ hội –nmà là một sắc đỏ trầm, hơi ngả nâu, giống màu vỏ chín của một quả cà chua để lâu dưới nắng nhẹ. Góc bìa có hình một quả cà chua tròn vo do chính…

  • ÂM NHẠC VÀ NHỮNG ÂM VANG KHÔNG LỜI

    Âm nhạc đến với nó không qua những phím đàn quen tay, không bằng những giờ học lý thuyết khô khan, cũng chẳng từ một sân khấu nào rực rỡ. Âm nhạc đến như một làn gió thoảng – một thanh âm len qua khe cửa, chạm khẽ vào trái tim rồi ở lại. Không…

  • KÍ ỨC THƠM MÙI GIẤY CŨ

    Nó yêu văn học với một tâm thế lặng lẽ – không ồn ào, không rầm rộ, cũng chẳng cần rao giảng những triết lý lớn lao. Nó yêu sách theo cách rất riêng – như người ta thương một người bạn cũ. Không phải vì bìa đẹp hay lời giới thiệu hoa mỹ, mà…

  • NHỮNG NÉT VẼ CỦA TRÁI TIM

    Nó chưa từng tự nhận mình biết vẽ. Lại càng không bao giờ nghĩ rằng mình vẽ đẹp. Những gì nó làm – chỉ là đặt bút xuống và để cảm xúc chảy ra theo từng đường nét. Không khuôn mẫu, kỹ thuật hay bố cục phức tạp, nó vẽ chỉ để giữ lại một…

  • MỘT CÁI TÊN-MỘT CÂU CHUYỆN

    Không ai còn nhớ rõ cái tên “Cà Chua” xuất hiện từ khi nào. Chỉ có nó – vẫn nhớ như in người đầu tiên đã gọi nó như thế.. Có lẽ là vào một sáng nắng nhè nhẹ, khi cả đám bạn cười ồ lên vì gương mặt nó đỏ bừng sau một câu…

  • Chờ Đợi Trong Hờn Tủi

    Trưa hôm ấy, Khôi bảo đi công tác. Anh không nói gì nhiều, chỉ vội vàng vơ vài bộ quần áo vào ba lô, dịu người bằng nụ cười gượng gạo. “Chắc một tuần là cùng em à,” anh nói, ánh mắt liên liến cố tránh đi sự bất an. Cô gật đầu, không hỏi…

  • CÁI TÊN “CÀ CHUA” VÀ BẢN ĐỒ CUAE MỘT TÂM HỒN NHẠY CẢM

    Chắc chẳng ai còn nhớ ai là người đầu tiên gọi nó bằng cái tên ấy, hay vì sao lại gọi như thế. Chỉ có nó biết. Và nó chưa từng kể với ai. Như giữ lại một bí mật nhỏ – lặng lẽ, không ồn ào, chẳng mấy ai bận tâm. Nhưng với riêng…

  • NHỮNG LẦN ĐI LẠC TRONG CHÍNH CUỘC ĐỜI MÌNH

    Có những ngày, nó cảm thấy như mình đang… đi lạc. Không phải đi lạc trong rừng. Không phải đi sai đường đến lớp học thêm. Mà là lạc ngay trong chính cuộc sống của mình. Mọi người xung quanh dường như đều biết mình đang làm gì. Bạn A thích ngành y – học…

  • NHỮNG ĐIỀU DANG DỞ, NHỮNG ĐIỀU GIỮ LẠI

    Cuộc đời của “Cà Chua”, nếu gom lại từng mảnh nhỏ, thì sẽ là một bộ sưu tập những thứ… dang dở. Một bản vẽ không tô màu. Một câu chuyện viết dở dang rồi gấp lại giữa chừng. Một lời xin lỗi viết ra rồi vo tròn bỏ vào thùng rác. Và một vài…