CẢNH NGOẠI TRUYỆN 2: BỮA TIỆC TÁI NGỘ


[MỘT KHÁCH SẠN LỘNG LẪY – ĐÊM GALA]
Bầu không khí rộn ràng, đầy ắp tiếng cười. Tất cả các nhân vật chính và phụ đều xuất hiện trong trang phục đẹp nhất.
MC Khoa (trịnh trọng trong bộ vest): “Kính thưa toàn thể độc giả! Đêm nay, chúng tôi – những nhân vật may mắn được sống trong trang sách của bạn – xin được gửi lời cảm ơn chân thành nhất!”
Cả hội trường vỗ tay nhiệt liệt.
Đan (vẻ mặt thư giãn hiếm có): “Cảm ơn các bạn đã không bỏ cuộc giữa chừng dù tình tiết có lúc… căng như dây đàn.”
Vy (trong bộ váy dạ hội lấp lánh, cười tươi): “Và cảm ơn vì đã yêu quý một cô gái ‘tay không tấc sắt’ như tôi!”
Bỗng, một nhóm nhân vật đặc biệt bước lên sân khấu.
Liễu (tay dắt những bóng ma gia đình cô, khuôn mặt rạng rỡ): “Từ tận đáy lòng, những linh hồn oan khuất chúng tôi xin được cúi đầu cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng chúng tôi!”
Giáo sư Dương (ôm chiếc cúp “Cái chết ý nghĩa nhất”): “Dù bị cho nổ tung, nhưng tôi rất vui vì sự hy sinh của mình có giá trị!”
Đỗ Trường Phú (băng bó khắp người, giọng vẫn đầy kiêu ngạo nhưng pha chút hài hước): “Ta… đến đây để cảm ơn các người đã cho ta một vai phản diện đáng nhớ!”
Đỗ Trường An (đang lén bỏ những chiếc bánh ngọt vào túi): “Ừm… cảm ơn vì cuối cùng tôi cũng không phải chết!”
Đột nhiên, Lão Đỗ Gia bước ra từ cánh gà, khiến tất cả sửng sốt.
Lão Đỗ Gia (chống gậy, mỉm cười bí ẩn): “Ta đến để chứng minh rằng… kẻ xấu luôn có diễn xuất xuất sắc nhất!”
Tất cả cười ồ lên, không khí vui vẻ hẳn.
Khoa (giơ micro cao): “Và trên hết, xin được gửi lời tri ân sâu sắc đến những độc giả tuyệt vời – những người đã, đang và sẽ đặt niềm tin vào hành trình của chúng tôi, đồng hành cùng chúng tôi đến trang cuối cùng!”
TẤT CẢ NHÂN VẬT (cùng giơ ly): “VÌ BẠN – NGƯỜI KỂ CHUYỆN VĨ ĐẠI NHẤT!”
Nhạc nổi lên, hoa giấy rơi rực rỡ. Một kết thúc hoàn hảo cho một hành trình đáng nhớ.
[MÀN HẠ KẾT ĐẸP NHẤT – HẸN GẶP LẠI]