Đứng trước sự thật, Đan có hai lựa chọn: 1. GIẢI THOÁT cho Xuân, phá vỡ lời nguyền. Nhưng làm vậy, toàn bộ Phó Bản sẽ sụp đổ, mọi người (cả anh) có thể bị kẹt lại vĩnh viễn trong không gian vỡ vụn. 2. THAO TÚNG lời nguyền, thay thế viên hôn phu để trở thành kẻ chủ mới phong ấn Xuân, từ đó kiểm soát toàn bộ dinh thự và sức mạnh của nàng. Và Đan đã chọn. Anh không phải là anh hùng. Anh dùng ý chí của mình, kết hợp với sức mạnh của Liễu, không phá vỡ, mà đè bẹp lời nguyền cũ, và đặt lên nó một tầng kiểm soát mới – của chính anh.