VỊ CỦA CHIẾN THẮNG


[SAU KHI PHÓ BẢN 8 KẾT THÚC – MỘT GÓC KHUẤT TRONG CĂN CỨ MỚI]

Ánh sáng dịu dàng của buổi sáng lọt qua khe cửa, rọi xuống ba bóng người ngồi im lặng. Không khí nặng trĩu, đặc quánh hơn cả lúc ở trong Xưởng Đúc.

Đan ngồi dựa lưng vào tường, hai mắt nhắm nghiền, nhưng hai tay nắm chặt đến bật máu. Trên người hắn, những băng gạc mới vẫn còn thấm đẫm máu tươi.

Vy ngồi bó gối, cằm tì lên đầu gối, ánh mắt nhìn xa xăm ra khoảng không. Trong tay cô, một chiếc ống kim loại vô tri – thứ duy nhất còn sót lại từ cánh tay của Quân.

Khoa thì đang lặng lẽ sắp xếp lại đống thiết bị, nhưng động tác của anh chậm chạp và vụng về. Mắt anh đỏ hoe.

[HỆ THỐNG: PHÓ BẢN 8 “XƯỞNG ĐÚC LINH HỒN” ĐÃ KẾT THÚC.]

[PHẦN THƯỞNG ĐÃ ĐƯỢC PHÁT: +700 Điểm (Đánh giá S) – ĐÃ TỰ ĐỘNG CHIA ĐỀU CHO CÁC THÀNH VIÊN SỐNG SÓT.]

[VẬT PHẨM ĐẶC BIỆT: “MẢNH VỠ LINH HỒN BỊ GIAM CẦM” – Một mảnh ký ức vụn vỡ từ Lõi Điều Khiển, có thể chứa manh mối.]

Điểm số nhảy lên. Phần thưởng danh giá. Nhưng không ai trong số họ thèm nhúc nhích. Con số 700 điểm ấy chói mắt, như một lời chế nhạo đầy mỉa mai. Nó không đong đếm được sự mất mát. Nó không xóa được hình ảnh Quân tan biến trong ngọn lửa đen.

Khoa (giọng khàn đặc): “Chúng ta… đã thắng.”

Hai từ”đã thắng” nghe thật trống rỗng.

Vy (nói mà như tự vấn): “Có mấy tên lão làng kia… còn cười khi nhận điểm. Chúng nó cười.”

Cô siết chặt ống kim loại trong tay.

Đan mở mắt ra. Đôi mắt hắn không còn là sự đau đớn, mà là một thứ gì đó lạnh lẽo và chai sạn. Hắn nhìn vào bảng thông báo hệ thống, vào con số 700 điểm, rồi nhìn về phía trước, như đang nhìn thấu bức tường, về phía kẻ thù.

“Đây không phải là chiến thắng,” – Đan lên tiếng, giọng nói bằng phẳng, không một gợn sóng. “Đây là món nợ.”

Hắn đứng dậy,người đầy thương tích nhưng tư thế vững vàng.

“Kẻ Thu Thập, Ông Trùm… chúng đã gây ra món nợ này. Và chúng sẽ trả bằng máu.”

Hắn nhìn Vy và Khoa.

“Nghỉ ngơi. Chữa thương. Rồi chúng ta sẽ dùng chính số điểm ‘tắm máu’ này để mua thứ vũ khí sắc bén nhất, để trả món nợ đó.”

Chiến thắng không mang lại niềm vui. Nó chỉ thổi bùng lên ngọn lửa hận thù và quyết tâm tàn nhẫn hơn.