PHÓ BẢN 5: HỘI ĐỒNG GIÁM SÁT (Tiếp theo)


Bụi và khói tan đi. Đan và Khoa nằm vật ra trên nền đất ẩm ướt, thở hổn hển. Họ không ở lại thành phố, mà đang ở trong một kho chứa hàng bỏ hoang lạnh lẽo nằm ở ngoại ô – một điểm an toàn bí mật mà Quân đã chuẩn bị trước.

​Đan loạng choạng đứng dậy, cảm giác như cơ thể hắn vừa bị xé ra từng mảnh khi đi qua Cổng Năng Lượng. Hắn lập tức kiểm tra Con Búp Bê Len. Nó vẫn nguyên vẹn, nhưng luồng sáng đã tắt.

​Đan (giọng khàn đặc): “Khoa! Anh ổn chứ?”

​Khoa chống tay đứng dậy, khuôn mặt tái mét nhưng ánh mắt đã định thần. Anh ta ôm chặt tệp hồ sơ vừa cướp được từ bàn họp.

​Khoa: “Tôi… ổn. Lý đã phản ứng với con búp bê. Chính ánh sáng thuần khiết đó… đã khiến hắn ta gục ngã.”

​Quân lao tới, khuôn mặt căng thẳng.

​Quân: “May mà các anh kịp thời! Cổng đã bị cắt ngay lập tức. Xuân đã kích hoạt lại cơ chế Chủ Nhân của cô ta. Dinh Thự Colonial giờ là lãnh địa tử thần đối với chúng ta. Chúng ta không thể trở lại.”

​Đan: “Không sao. Chúng ta đã có được câu trả lời. Và chúng ta đã biết kẻ thù thực sự.”

​Đan nhìn Khoa, Khoa hiểu ý. Anh trải tệp hồ sơ ra.

​Khoa: “Lý đã gọi chúng là ‘Người Thừa Kế Nguyên Thủy’ và ‘Chân Huyết Thuần Khiết’ của Liễu. Anh ta nói rằng hắn ta cần nó để ổn định cánh cổng.”

​Đan: “Và kẻ Lý sợ hãi đến mức phải hy sinh chính mình để ngăn chặn thông tin lộ ra… Kẻ vừa đến ngay khi chúng ta kích hoạt năng lượng…”

​Khoa: “Hắn không phải là Phó Chủ Nhân. Hắn là một kẻ săn mồi. Hắn chuyên đi thu thập những thứ như ‘Chân Huyết Thuần Khiết’ để dâng lên cho kẻ sáng tạo.”

​Đan: “Vậy là rõ ràng. Kẻ đã viết ra luật chơi, kẻ điều hành mọi Phó Bản…”

​Đan nhìn thẳng vào Quân, ánh mắt lạnh lẽo.

​Đan: “Từ giờ, chúng ta không đối phó với Hội đồng Quản trị nữa. Chúng ta đối phó với Kẻ Kiến Tạo và Kẻ Thu Thập của hắn.”

​[HỆ THỐNG: Mối đe dọa đã được xác định. Nhiệm vụ mới được cập nhật: Tiêu diệt Kẻ Thu Thập.]