CHƯƠNG X: DINH THỰ NỔI GIÓ


Tháp Kim Tự Tháp, trụ sở của Hội đồng Quản trị, là một công trình kiến trúc bằng kính và thép nằm sừng sững giữa khu tài chính thành phố.

​23:00: Một chiếc sedan đen bóng không biển số đỗ lại bên ngoài sảnh VIP.

​Khoa bước ra. Anh ta mặc một bộ vest đen lịch lãm, nhưng cử chỉ hơi rụt rè, ánh mắt có chút mệt mỏi – giống hệt một người vừa thoát khỏi cơn chấn động lớn. Đan đi sau Khoa, mặc vest đen, đeo tai nghe, hoàn toàn im lặng, đóng vai một vệ sĩ/trợ lý riêng.

Vai trò đã được thiết lập:

• ​Khoa: Viện trưởng cũ, được mời đến cuộc họp bí mật để “báo cáo tình trạng tâm lý” sau vụ bắt cóc và cái chết của Lâm.

• ​Đan: Vệ sĩ/người giám hộ không thể tách rời, người duy nhất Khoa tin tưởng. (Lý do hoàn hảo để Đan được trang bị, và không ai dám động vào).

​2. Sự Bất Ngờ Tinh Vi (Điểm Nóng)

​Cánh cửa phòng họp Hội đồng Quản trị mở ra, hé lộ một căn phòng được bảo vệ bằng kính chống đạn và cách âm, nơi chỉ có 5 người ngồi quanh bàn: Bác sĩ Lý và 4 thành viên Hội đồng cấp cao khác.

​Bác sĩ Lý mỉm cười nhạt nhòa, đứng dậy bắt tay Khoa. Nụ cười ấy là sự giả tạo hoàn hảo.

​Lý: “Khoa, mừng cậu trở lại. Tôi biết đây là điều khó khăn, nhưng chúng tôi cần cậu trấn an các nhà đầu tư. Cậu ổn chứ?”

​Khoa: “Tôi ổn, Lý. Chỉ là… cần người bạn này ở gần. Anh ta đã cứu tôi.”

​Kĩ càng ở đây là: Bác sĩ Lý sẽ không bao giờ nghĩ rằng Khoa đã hoàn toàn bình phục và đang ở đây để phản đòn. Kịch bản của Đan đã đẩy Lý vào một tình thế: Hắn không thể từ chối Khoa mà không gây nghi ngờ.

​3. Phương Án Rút Lui Bất Ngờ

​Trong khi Khoa và Đan ở tầng 50, Quân ở tầng hầm B1, nơi có trạm phát điện dự phòng và hệ thống làm mát.

​Quân (qua tai nghe): “Đã xong. Lưới điện dự phòng đã được Đan chỉnh sửa. Chìa Khóa Năng Lượng Ảo được thiết lập tại trạm phát. Nếu có chuyện, Đan, chỉ cần kích hoạt Năng lượng Linh Hồn của Búp Bê, ta có thể rút cả nhóm ra khỏi đây trong vòng 10 giây, ngay cả khi đang ở trên tầng 50.”

​Mọi thứ đã sẵn sàng. Không có sơ hở. Trận chiến đầu tiên của Phó Bản 5 sẽ là một trận khẩu chiến và thao túng tâm lý ngay tại bàn họp.

                         ********** 

Căn phòng họp lặng như tờ, chỉ có tiếng máy lạnh phả ra hơi lạnh lẽo của quyền lực. Năm thành viên Hội đồng Quản trị ngồi đó, mỗi người đều mang một vẻ mặt kiêu ngạo, được bảo vệ bởi sự giàu có và địa vị.

​Bác sĩ Lý, ngồi đối diện Khoa, là người duy nhất thể hiện sự lo lắng tinh tế dưới lớp mặt nạ thân thiện.

​Lý: “Cậu Khoa, chúng tôi rất mừng vì cậu đã vượt qua được. Sự kiện ở Viện Gió Đông quả là một cú sốc. Tuy nhiên, chúng ta cần thảo luận về ‘Tài sản’…”

​Khoa đẩy gọng kính, ánh mắt anh ta sắc bén hơn bao giờ hết. Anh ta đang sử dụng toàn bộ kiến thức tâm lý của mình để đối phó.

​Khoa: “Tài sản nào, Lý? Mọi thứ tôi cần đều ở đây rồi.” (Khoa chỉ vào Đan). “Hoặc có lẽ anh đang nói về ‘Tài sản’ mà tôi đã vô tình đánh mất? Liễu?”

​Cả căn phòng hơi xao động. Đề cập đến Liễu, người đã bị Hội đồng “phê duyệt” cái chết, là một hành vi vượt quá giới hạn.

​Lý: (Cười gượng) “Ồ, Khoa. Tôi hiểu cậu vẫn còn đau buồn. Nhưng Liễu là một ‘vấn đề đã được giải quyết’ của gia đình cô ấy. Chúng ta đang nói về khoản đầu tư bị trì hoãn và các thủ tục pháp lý. Cậu biết đấy, Hội đồng không muốn bất kỳ ‘kẻ giải oan’ nào can thiệp vào công việc của chúng ta.”

​🔪 Đòn “Lý Tưởng” (Tấn công bằng thông tin)

​Đan, đứng im lặng phía sau Khoa, lắng nghe mọi thứ. Hắn biết đã đến lúc phải kích hoạt Vũ khí Linh Hồn.

​Hắn tiến tới, đặt tay lên vai Khoa, hành động này ngụy trang cho việc hắn đưa tay vào túi áo vest. Bàn tay hắn đang chạm vào Con Búp Bê Len.

​Đan (giọng lạnh lùng, không biểu cảm): “Bác sĩ Lý. Hãy nói về ‘Tài sản’ quan trọng nhất đi. Thứ đã khiến anh phải tự tay đặt một đứa trẻ vào lò nung.”

​Đột nhiên, Đan rút con búp bê ra, năng lượng tinh khiết tích tụ từ các Phó Bản của Liễu được hắn kích hoạt, khiến con búp bê phát ra một Ánh sáng vàng ấm áp dịu dàng, nhưng cực kỳ mãnh liệt.

​Ánh sáng này không chỉ chiếu sáng phòng, nó còn xé toạc mọi lớp ngụy trang tâm lý mà Bác sĩ Lý đang mang.

​Hậu quả tức thì:

• ​Ba thành viên Hội đồng khác ngay lập tức ôm đầu, ho ra máu, vội vàng bỏ chạy khỏi phòng họp như thể bị một cơn đau đầu khủng khiếp tấn công. (Họ không phải là người chơi, nhưng bị ảnh hưởng bởi năng lượng siêu nhiên).

• ​Bác sĩ Lý cứng người lại. Nụ cười giả tạo hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự hoảng loạn tột độ. Hắn nhìn chằm chằm vào con búp bê, như thể nhìn thấy hồn ma của chính mẹ mình.

• ​Khoa cảm nhận được một luồng năng lượng trấn an, giúp anh ta giữ vững tâm trí.

​Lý (hét lên trong vô vọng): “KHÔNG! Tắt nó đi! Ngươi không được phép làm bẩn nó! Ta đã bảo vệ nó!”

​2. Sự Thật Bị Ép Buộc

​Sự kháng cự của Lý tan vỡ. Hắn không sợ cái chết, hắn sợ ánh sáng thuần khiết từ kỷ vật của Liễu.

​Đan (Áp lực dồn dập): “Ngươi nói ngươi bảo vệ nó? Ngươi đẩy Liễu vào Lò Cũ. Ai ra lệnh cho ngươi? ‘Dòng Máu Linh Hồn’ của cô ấy để làm gì?!”

​Lý cố gắng vùng vẫy, nhưng ánh sáng búp bê quá mạnh, nó đang trói buộc ý chí của hắn.

​Lý (thều thào, đầy căm phẫn): “Ta… ta không có lựa chọn! Hắn ta… hắn ta cần ‘Người Thừa Kế Nguyên Thủy’… Hắn cần năng lượng của cô ta để ổn định cánh cổng… Ta phải làm theo… Hắn ta là…”

​Bên ngoài cửa phòng họp, tiếng động cơ máy bay trực thăng bắt đầu gầm rú.

​Lý: (Trợn mắt nhìn lên trần nhà) “Hắn biết rồi! Hắn biết ngươi ở đây! Phó Chủ Nhân! Hắn đang đến!”

​3. Phương Án Rút Lui Hoàn Hảo (Xuân xuất hiện)

​Ngay lập tức, thiết bị tai nghe của Đan vang lên tiếng Quân.

​Quân (Giọng gấp gáp): “Đan! Có biến! Hai người vừa xuất hiện tại lối thoát khẩn cấp B1. Không phải lính an ninh. Đó là Xuân và nhân tình của cô ta! Cô ta đang tìm cách kích hoạt cơ chế Chủ Nhân! Chúng ta bị kẹt giữa hai lửa!”

​Kế hoạch rút lui đang gặp nguy hiểm bởi chính Chủ nhân cũ của Dinh Thự Colonial.

​Đan nhìn Bác sĩ Lý, người đã hoàn toàn sụp đổ, và nhìn Khoa.

​Đan: “Khoa! Lấy toàn bộ hồ sơ trên bàn! Chúng ta phải đi!”

​Đan nắm chặt con búp bê, đưa nó lên ngực mình và hét lên một câu lệnh hoàn toàn không có trong kế hoạch:

​Đan (gầm lên, kích hoạt toàn bộ năng lượng của búp bê): “NGƯỜI GIẢI OAN! Kích hoạt Cổng Năng Lượng tại vị trí của Chủ Nhân Bị Thao Túng!”

​Trong một khoảnh khắc kinh hoàng, Bác sĩ Lý phát ra một luồng ánh sáng đen kịt. Hắn không phải là người chơi, nhưng cơ thể hắn là một nút thắt năng lượng do Ông Trùm đặt vào.

​BÙM!

​Một vụ nổ ánh sáng và năng lượng dội lên. Căn phòng họp tan vỡ. Đan nắm lấy Khoa, cả hai bị cuốn vào cánh cổng rút lui khẩn cấp mà hắn vừa tạo ra bằng cách hi sinh Bác sĩ Lý.

​Họ biến mất ngay lập tức. Cùng lúc đó, từ bên ngoài cửa kính vỡ, một bóng đen to lớn nhảy vào – đó là Phó Chủ Nhân (Phó Chủ Nhân đã được Bác sĩ Lý nhắc đến). Hắn ta đến quá trễ.

​[HỆ THỐNG: Kẻ Giải Oan và Khoa đã rút lui thành công.]

[CẢNH BÁO: Phó Chủ Nhân đã nhận ra sự can thiệp. Mối đe dọa tăng lên Cấp độ Tối Thượng.]

[HỆ THỐNG: Chủ Nhân Xuân đã kích hoạt lại cơ chế sở hữu Dinh Thự Colonial. Cổng Thoát Hiểm bị hủy.]