Chương II: Mảnh VỠ Và Bóng Tối


Lời cảnh báo “Kẻ thứ năm… không bao giờ… là kẻ các ngươi nghĩ” của Đan như một quả bom ném vào tâm trí năm con Sói đang ẩn mình. Sự hoang mang và nghi ngờ lập tức lan truyền trong chính nội bộ chúng.

Con Sói A (Kẻ Bồng Bột):

Một gã thanh niên trẻ,đeo vòng đen, giấu mặt trong nhóm của Khang. Hắn là kẻ mới được biến đổi, bản năng săn mồi và sợ hãi còn nguyên vẹn. Khi nghe câu nói đó, hắn gần như không kìm được một tiếng thở hổn hển. “Lộ rồi sao? Nó đang nhìn thấy tao?!” – Ý nghĩ đó khiến hắn đảo mắt hoảng loạn, vô tình liếc nhìn lên các ban công – đúng nơi Đan đã ám chỉ. Một hành động nhỏ, nhưng đủ để vài người trong nhóm Khang chú ý.

Con Sói B (Kẻ Lão Luyện):

Một người phụ nữ trung niên,ăn mặc chỉn chu, đang đóng vai một “bà lớn” hoảng sợ. Trái tim lạnh giá của bà ta chỉ giật mình trong một giây. “Một NPC? Làm sao hắn biết được chiến thuật ‘ngắm từ trên cao’? Trừ khi… hắn không phải NPC.” Bà ta là kẻ đầu tiên nghi ngờ thân phận thực sự của Đan. Nhưng thay vì sợ hãi, bà ta cảm thấy… hứng thú. Một kẻ giả mạo? Một đồng minh tiềm năng? Hay một mối đe dọa cần phải loại bỏ sớm? Bà ta âm thầm quan sát Đan kỹ lưỡng hơn, tìm kiếm một sơ hở.

Con Sói C (Kẻ Điên Cuồng):

Một tên giang hồ khác,bản tính tàn bạo. Lời nói của Đan không làm hắn sợ, mà kích thích sự chống đối. “Một con rối giả vờ thông thái? Tao sẽ cho mày biết ai mới là kẻ săn mồi thực sự.” – Hắn thầm nghĩ. Thay vì trốn trên cao, hắn quyết định sẽ chủ động tấn công ngay trong đám đông, gây ra một cái chết khác thật nhanh để khẳng định uy quyền và xóa tan nỗi sợ mà “NPC” kia vừa gieo rắc.

Sự Rạn Nứt Đầu Tiên:

Ba phản ứng khác biệt đó đã tạo ra một giao động ngầm trong Phe Sói.Chúng không còn là một khối thống nhất. Kẻ thì muốn trốn tránh, kẻ muốn quan sát, kẻ muốn xông lên. Sự nghi ngờ lẫn nhau bắt đầu nhen nhóm giữa chúng. “Liệu có phải một trong số chúng ta đã vô tình để lộ dấu vết?”

Và tất cả những biến động ngầm này, đều nằm trong dự tính của Đan. Anh không cần biết ai là Sói. Anh chỉ cần biết rằng, một viên đá ném đúng chỗ, sẽ khiến cả đàn cá hỗn loạn.

Từ trong bóng tối, Oan hồn Người Tình Cũ nhìn thấy tất cả. Nàng cười thầm. “Giỏi lắm, kẻ giả mạo. Ngươi không chỉ điều khiển được đám cừu non, mà còn khiến lũ chó săn của ta bắt đầu cắn xé lẫn nhau. Vở kịch… đang trở nên hấp dẫn hơn rất nhiều.”